Chương 6: Bớt ảo tưởng sẽ bớt tổn thương
Khi chúng ta thực sự trưởng thành sẽ nhận ra được một điều rằng: “bớt ảo tưởng thì sẽ bớt tổn thương”
Trưởng thành, tự khắc sẽ ít mơ mộng lại, cũng bớt ảo tưởng đi. Bởi đời thực luôn là một nơi mà những mơ mộng trở nên bất lực.
Nhưng chỉ có một thứ ảo tưởng duy nhất mà con người vẫn mãi chưa thể tỉnh ngộ và dứt bỏ được, chính là ảo tưởng về vị trị của mình trong lòng của người thương.
Vì vậy tình yêu, đôi khi là lại một cuộc hành trình vô cùng đơn độc.
Con người sẽ chả bao giờ thấy được cô đơn tận cùng là gì, cho đến khi biết thế nào là thương một người. Trên cuộc hành trình cứ tưởng là có đôi có cặp ấy, hóa ra cũng chỉ là tự mình thương lấy mình, bằng cách bao biện hết lần này đến lần khác những vô tình của người mình thương.
Người ta khi không yêu mình, thì mình vẫn còn thứ tình cảm đơn phương để cố chấp tiếp tục sống tốt. Người ta rời khỏi cuộc đời mình, mình vẫn còn những kỷ niệm của hai đứa để bám víu và nuôi hy vọng nhỏ nhoi. Chứ nếu mà họ làm thất vọng mình, đánh đổ hết những hy vọng mà mình đã nuôi, thì mình biết tìm về đâu, nương náu vào đâu để tiếp tục bước tiếp trên con đường không nhau này?
Có lẽ vì thế mà người ta vẫn cứ yêu mãi những điều đã cũ từ lâu. Bởi sau tất cả, kỷ niệm vẫn luôn là thứ duy nhất còn vẹn nguyên chưa bao giờ thay đổi. Còn người cũ thì bây giờ đã quá xa lạ, thương làm sao được nữa?
Tôi có một cô bạn ở trường. Dù biết cuộc tình đã kết thúc từ lâu nhưng bạn tôi vẫn cứ giữ khư khư cái hy vọng, rằng là cả hai vẫn còn yêu nhau và thương nhau.
Nhưng hãy tỉnh lại đi!
Sau tất cả cũng chỉ là mình mua dây tự buộc lấy mình. Người ta cũng đã đi rồi, thương nhiều đến mấy thì có làm được gì nữa đâu. Cái thứ mà mình giữ khư khư trong lòng đó, thật chất chỉ là kỷ niệm, là một hình bóng đã thành lạ do chính những thương nhớ của mình tạo ra. Nếu không tự dứt, thì đâu ai có thể cắt đứt thứ tình thương do chính sự ảo tưởng của mình dệt nên?
Bạn có thể làm những chuyện ngọt ngào cho người ta, nhưng thứ duy nhất mà người ta ghi nhớ và khắc sâu trong tim khi chia lìa chỉ đơn giản là những kỷ niệm của cả hai, chứ đâu phải là chính bản thân bạn.
Xin đừng ảo tưởng về những yêu thương đã sờn bạc để rồi tổn thương chính mình!
Khi duyên đã tận, nợ cũng đã trả, thì hãy để nhau đi, để họ còn tiếp tục con đường kiếm tìm sự hạnh phúc cho mình. Vậy bạn ở đây, khóc lóc đau đớn có để làm gì không? Chẳng thà rũ bỏ đi hết những ảo tưởng đó, chăm lo cho bản thân mình hơn, quan tâm những sở thích mà bấy lâu nay đã bị lãng quên. Bởi dù sao muốn có được LOVE, trước tiên là phải có LIFE đã. Cứ phải yêu cuộc sống, yêu chính mình đi rồi một ngày tình yêu cũng sẽ tự tìm đến như những con thiêu thân tự nguyện lao vào ánh sáng.
Và sau cùng, hãy để cho tim mình nghỉ ngơi sau những tổn thương tự tạo, có được không?
Bạn đang đọc Chương 6 Tất bật giữa những yêu thương tại Hang Truyện
Vào hangtruyen.com đọc để ủng hộ tác giả nha! Bạn có thể Donate thêm cho tác giả qua QRcode tại trang bìa.