Chương 85: Bữa tiệc du thuyền bắt đầu

Mở Mắt Thấy Thần Tài
Lưỡng Nhĩ Tựu Thị Bồ Đề
Ra tay đánh người đương nhiên là Mạnh Thái Như. Không biết cô ta đến bên này từ lúc nào, đang trừng mắt giận dữ nhìn Trần Hạo: “Trần Hạo, cậu nói xem tôi bảo cậu làm việc gì, cậu bây giờ đúng là ngày càng không ra cái thể thống gì, báo cậu quét dọn vệ sinh, cậu lại lén trốn ở chỗ này nghịch điện thoại di động. Haizzz, cậu không biết thân biết phận hả, chỉ là trúng tờ xổ số thôi, còn đại gia thực thụ như người ta vẫn đang khiêm tốn cúi đầu mà làm việc kia kìa. Tôi nói cho cậu biết Trần Hạo, cậu không có tư cách so tiền tài với người ta, tư duy thì cũ kĩ lạc hậu, những điều này đều sẽ dần tới kết cục sau cùng cậu mãi mãi không có khả năng đạt tới thành công!” Đã ăn một đòn đau, theo sau còn phái hứng chịu một tràng mắng chửi của Mạnh Thái Như.
Đệch mẹ nó! Nếu không phải vừa kết bạn với tài khoản wechat cá nhân cúa Mạnh Thái Như thì bây giờ Trần Hạo đã nỗi bão rồi. Thế nhưng mà, nghĩ tới Mạnh Thái Như ở hiện thực đối xử với mình một kiểu, trò chuyện trên wechat lại là một kiểu thái độ khác.
Trong lòng Trần Hạo có một loại hả hê ngầm.
Thật là có hơi biến thái một xíu, nhưng loại cảm giác này thật không tồi đâu.
Trần Hạo chưa nói thêm gì, vội vàng quét tước sạch sẽ văn phòng của Mạnh Thái Như.
Sau đó nhanh nhẹn chưồn về kí túc xá.
Trên đường.
Mạnh Thái Như gửi tin nhắn wechat cho Trần Hạo: “Ôi chao, bạn học Bình Phàm, em nói xem có phải có người số mệnh đã định trước chỉ có thế là kẻ tầm thường hay không, lớp của cô có một sinh viên tên là Trần Hạo, không biết em đã từng nghe đến tên sinh viên này chưa, cậu ta hả, là loại nghèo khổ vô dụng khiến người khác nhìn là thấy buồn nôn!”
“Thế nhưng ông trời đúng là bị mù rồi mới để cậu ta may mắn trúng số, em không biết cậu ta đắc ý đến mức nào đâu, nhưng mà từ nhiều biểu hiện cho thấy cậu ta khẳng định không có tương lai xán lạn gì hết, cho dù cậu ta có cố gắng học hành đến đâu đi nữa cũng chỉ vậy thôi! Tức chết được, sao lại có loại sinh viên như vậy trong lớp của tôi được chứ!” Mạnh Thái Như liên tiếp gửi đi hai tin nhắn biểu hiện sự bất mãn của bản thân.
Mặc dù trêu chọc cô ta rất thoải mái, nhưng nhìn đến mấy dòng này Trần Hạo tức giận rồi Mạnh Thái Như ơi là Mạnh Thái Như, nói gì thì nói tôi cũng là sinh viên của cô, mấy năm nay có lời nào cô nói mà tôi không ngoan ngoãn làm theo.
Kết quả tôi trong cảm nhận của cô, là một sinh viên khiến cô nhìn là thấy phát tởm?
“Con tiện ti!” Trần Hạo giận dữ gõ chữ trả lời lại
“Ôi? Có chuyện gì rồi? Bạn học Bình Phàm, ôi, tôi biết rõ thân là một người giáo viên, tôi không nên nói về học sinh của mình như vậy, nhưng em có dịp gặp được cậu ta thì sẽ biết, chỉ có bề ngoài có vẻ hiền lành thôi, thật đó, ngoại trừ cái này ra cậu ta không còn điểm nào đáng nói cả” Mạnh Thái Như bị mắng cũng không dám mắng lại.
Ngược lại còn không ngừng giải thích, rất sợ khiến bạn học Bình Phàm sinh ra ấn tượng xấu với cô ta.
Hà hà, nếu như cô ta biết được người chat với mình chính là cậu sinh viên khiến cô ta phát ói, không biết cô ta sẽ có biểu cảm gì đây? Trần Hạo cười nhạt. Trả lời cho có lệ vài câu, anh liền quay về kí túc xá.
Hôm nạy là thứ sáu, không có tiết học.
Dựa theo lẽ thưởng, mấy người Dương Huy hẳn là đi cắm rễ ở ngoài tiệm net rồi.
Nhưng mà, bởi vì chiều hôm nay có buổi live stream của Hàn Tư Dư, hơn nữa còn là kiểu vô cùng có thực lực. Cho nên mọi người ai nấy đều an vị trong kí túc xem live stream.
“Không có gì phải nghi ngờ, lần này Hàn Tư Dư khẳng định có thể leo lên đầu Bảng Ngôi sao, đệch, thu nhập tháng này ăn chắc hơn một trăm nghìn nhân đân tệ rồi, anh Bình Phàm quá giỏi, một cái giơ tay thôi đã đưa một nữ streamer lên đỉnh cao cuộc đời”
“Ồi, Hàn Tư Dư người ta sau này là hotgirl mạng chân chính, tiền vào như nước, nhìn lại bản thân đê anh em, còn không biết trôi xác về phương nào để thực tập! Hơ…” Vừa về đến kí túc xá đã nghe thấy tiếng than trời oán đất của Lý Dụê.
Miêu tả thế nào nhỉ, xen lẫn trong sự ước ao có vài tia đố kị.
Đàn ông còn không kiếm được tiền bằng một người phụ nữ, nói chung là khiến người ta không dễ chịu gì.
Kết quả này năm trong dự đoán của Trần Hạo.
Hàn Tư Dư nhờ vào số quà tặng ảo của mình, nhất định dốc sức tuyên truyền sẽ được phía sản xuất. Đồng nghĩa với việc gián tiếp tuyên truyền cho danh tiếng cá nhân của Hàn Tư Dư.
Lúc anh thoát khỏi phòng live stream, số fan của cô ta sắp vượt ngưỡng bảy mươi nghìn người rồi.
Cứ như vậy, chỉ cần số fan thường cộng thêm một số anh lớn khác nghe tiếng vang mà đến chăm chỉ tặng quà cho cô ta, cũng đủ để Hàn Tư Dư cưỡi ngựa chạy dài trên con đường đi thắng đến ngôi vị streamer số một của ứng dụng live stream Đồng Thành.
Trận PK hôm nay, cô ta đứng đầu bảng là một kết quả không gây bất ngờ.
“Lão Trần cậu trớ về rồi! Đúng rồi, xế chiều hôm nay lúc bọn tôi đi nhận hàng ship có nhận giúp hàng cúa cậu đó, bên trong hình như là mấy tờ giấy, cậu kiểm tra xem!” Dương Huy nói, tay đưa qua một bưu kiện nho nhỏ.
Trần Hạo đang khó hiểu, nhận xong thì nẫm xuống giường mở ra.
Hóa ra không phải cái gì xa lạ, là một vé vào cửa của dạ hội trên du thuyền Golden Sandy Beach ở Vân Cảng.
Người gửi là Lâm Y Y.
Trần Hạo lúc này mới nhớ ra chuyện dạ tiệc mà Lâm Y Y nhắc đến khi trước, bắt đầu từ ngày mai thứ sáu đến tối chủ nhật kết thúc, tổng cộng kéo dài hai ngày. Địa điểm tổ chức còn là thành phố Vân Cảng! Đúng lúc này điện thoại của Trần Hạo lại vang lên.
Liếc qua hóa ra là cuộc gọi của Lâm Y Y,
“Câu Trần, vé vào cửa cậu đã nhận được chưa?”
“Nhận được rồi, cô cũng thật là, có cơ hội cô đưa trực tiếp cho tôi là được, cần gì phải gửi qua đường bưu điện đến đây”
“Hì hì, cậu Trần, chuyện là vậy, tôi hôm qua đã đến thành phố Vân Cảng thăm hỏi cô họ, lúc đó mới nhớ tới cậu chưa có vé vào cửa, cho nên mới chuyển phát nhanh trong ngày gửi vé cho câu!” Từ lúc biết được thân phận thật của Trần Hạo, Lâm Y Y đối xử với Trần Hạo luôn kính cẩn khiêm nhường.
Thực tế ban đầu Lâm Y Y là bị cha mẹ mình ép phải đi lấy lòng Trần Hạo.
Nhưng sau đó chỉ tiếp xúc qua vài hôm, Lâm Y Y liền phát hiện trên người Trần Hạo có một sức hấp dẫn đặc biệt.
Anh là con nhà giàu, nhưng không có tính cách ương bướng ngang ngược của con nhà giàu, trái lại rất bình thường, rất khiêm tốn. Khiến Lâm Y Y rất muốn đến gần để nhìn rõ nội tâm của Trần Hạo, bởi vậy lần này mời Trần Hạo tham gia buổi tiệc là ý kiến xuất phát từ tư tâm của cô ta.
“Vân Cảng có chỗ nào nổi tiếng không, ngoại trừ Golden Sandy Beach?”
“Có rất nhiều nơi thú vị, cậu Trần tự đi tới là được, sau khi đến đó cậu chỉ căn đưa ra vé vào cửa, mấy người phụ trách bên đó sẽ tự sắp xếp khách sạn cho cậu, sau khi ổn định xong tôi sẽ đi tìm cậu”
“Vậy được!” Bàn bạc xong mọi chuyện Trần Hạo liền cúp điện thoại.
Nói lời thật lòng, từ nhỏ đến lớn,Trần Hạo đều vùi đầu ở cái trấn nhỏ nơi phố huyện kia, chỉ đến khi thi vào trường Đại học Kim Lăng, mới có cơ hội đến thành phố lớn như Kim Lăng để mớ mang tầm mắt.
Nhưng khi ấy quá nghèo, trừ nơi này ra, gần như là các thành phố khác Trần Hạo chưa hề đặt chân đến “Hay lần này rủ cả Tô Đồng Hân theo?” Trần Hạo thầm nghĩ.
Quan hệ hiện giờ của hai người họ, đã ẩn giấu chút ít yếu tố mập mờ.
Thế nhưng anh lại nghĩ, hay là thôi vậy, lần này nói thế nào Tô Hân Đồng cũng đã bị Ninh Phàm dọa cho một trận, hôm nay còn không đến trường học mà phải nghỉ ở nhà, vậy thì cứ để cô ấy yên tĩnh nghỉ ngơi vậy! Đêm đó Trần Hạo đã lên giường đi ngú từ rất sớm. Ngày thứ hai Trần Hạo mới tinh mơ đã thức giấc.
Bọn người Bạch Tiểu Phi đã đến nơi trước một ngày.
Thêm vào việc Trần Hạo không quen thuộc đường, vậy nên anh không tự mình lái xe mà là ngồi tàu điện đến nơi hẹn.
Đúng tám giờ sáng đến cửa vào của Golden Sandy Beach.
“Xin chào ngài, xin ngài hay xuất trình vé vào cửa!” Mới bước đến cửa vào,Trần Hạo đã bị một cô tiếp tân vô cùng xinh đẹp chặn lại.
Giơ tay xin được xem vé vào cửa của anh.
Đồng thời ánh mắt của người đẹp còn càn quét người anh từ trên xuống dưới.
Bởi vì Trần Hạo vừa mới tắm rửa xong lại mặc quần áo cũ cho nên người đẹp tiếp tân có nhìn thế nào cũng thấy anh giống một tên khố rách áo ôm muốn trà trộn vào để mở mang tầm mắt.
Giọng nói của cô nàng thì hiền lành, nhưng ánh mắt đã vội vã lộ ra ý ngăn cản.
Giống như là muốn nói: Có vé thì vào, không có thì mau mau cút đi chỗ khác! Trần Hạo sao có thể không đọc ra ý khinh thường trong ánh mắt của nhân viên đó, thật không hiểu mấy người làm tiếp tân này được huấn luyện kiểu gì, ai nấy đều một kiếu phẩm chất thấp kém như vậy? Haha.
Trần Hạo lần này không có giống trước đây biểu hiện lo sợ, anh một tay đưa ra tấm vé vào cửa, một tay rút điện thoại, chuẩn bị gọi điện cho Bạch Tiểu Phi đã vui đến quên giời ở bên trong.
Chân thì bước vào khu vực phía trong
“Anh.”
Người đẹp tiếp tân bị hành động không nhìn đến mình của Trần Hạo chọc tức không nhẹ, nhưng kiểm tra vé vào cửa lại không có bất cứ vấn đề gì, tuy rắng cô nàng hoài nghi đây chỉ là thủ thuật lừa gạt, nhưng lại không có chứng cứ.
Lúc này, cô tiếp tân đang lo sợ bất an nhanh chóng đứng ngay ngắn trở lại. Bởi lúc này, từng chiếc xe sang trọng dừng trước cửa, sau đó một nhóm nam nữ thanh niên bước xuống.
“Ha ha, hai hôm nay không ít cậu ấm nhà giàu đến đây, có thể làm quen thêm nhiều bạn mới, phú bà xinh đẹp cũng có không ít người đến đâu!”
“Thôi đi cậu, chỉ biết tìm mấy cô tiểu thư nhà giàu chân dài, nhà cậu có gia tài mấy trăm triệu cơ mà, còn muốn chăn thêm mấy em gái richkid nữa, hứ!” Mẩy người vừa trêu chọc nhau vừa tiến tới nơi này, tay bận rộn đào ra vé vào cửa của bản thân.
Đột nhiên, chàng trai luôn miệng ầm ĩ muốn tìm phú bà kia nháy dựng lên.
“Đệch, các cậu có ai nhìn thấy vé vào cửa của tôi đâu không? Sao lại rơi mất.”
Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài tại Hang Truyện