Chương 84: Vị đại gia này ở khoa chúng ta đó

In book:
Cover of Mở Mắt Thấy Thần Tài
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Lưỡng Nhĩ Tựu Thị Bồ Đề

Một trăm triệu tệ

Thông báo này được chính bên phía nhà sản xuất phát ra.

Là thật đó! Tất cả mọi người đều sững sờ. Tả Xảo Xáo đang tự an ủi bản thân, chuẩn bị khuyên anh Trang Nguyên lại tặng cô ta một lượt quà nữa.

Dù sao thì trong trận chiến nghiên ép đối thủ vừa rồi, anh Trạng Nguyên cũng mới chỉ tiêu có một trăm năm mươi nghìn.

Tất cả quà ảo bên mình công lại cũng mới đạt mức ba mươi nghìn tệ.

Thế nhưng Bình Phàm lại không chớp mắt tặng luôn một trăm nghìn.

Hơn nữa còn là người đầu tiên đầu tư một trăm triệu vào ứng dụng live stream.

Người tên Bình Phàm này, còn được phía nhà sản xuất đặc biệt tag tên. Ngoài tên Bình Phàm bị chính mình đá ra khỏi kênh live stream còn có thể là ai nữa! Mặt của Tả Xảo Xảo cũng tái xanh rồi. Một trăm triệu tệ, hắn ta chắc chắc là đại gia có thực lực.

Lúc hắn ta vừa tới kênh live stream của mình chắc chắn là do thèm rỏ dãi vẻ đẹp của mình, cho nên mới vòng vo mà hỏi mình khi nào thì biểu diễn tài năng.

Nhưng mà tại sao? Tại sao mình lại nói ra câu chê hắn ta là kẻ mù, hắn ta thích mình mới kêu mình biểu diễn tài năng mà.

Điều càng hối hận hơn là, dù có mắng, hắn cũng không đi, mà mình lại đá hắn ta ra khỏi kênh? Đá một tên nhà giàu có thực lực tuyệt đối ra ngoài! Tả Xảo Xáo hối hận xanh cả ruột. Tất cả fan của cô ta ở bên này đều không lên tiếng, thật sự, lần trả giá này, như có một lưỡi dao sắc cắm vào tim của bọn họ.

Còn đi chê cười người ta cơ đấy? Không nhìn lại bản thân xem trên người có cái gì đáng nói? Về phía Mạnh Thái Như thì là hoàn toàn khiếp sợ trước sự xuất hiện của số tiền một trăm triệu này.

Cô ta không ngờ rằng, kẻ luôn đi theo ủng hộ Hàn Tư Dư lại là một triệu phú, không đúng, là một tỷ phú có khả năng một lần vung tay là một trăm triệu. Quá xa xỉ. Nói thật chứ, bây giờ Mạnh Thái Như vô cùng ghen ty với sinh viên cúa chính mình.

Miình xinh đẹp nhường này, so với Hàn Tư Dư càng xinh đẹp càng quyển rũ hơn, tại sao lại không chiếm được sự ưu ái của những đại gia này chứ? Ai yo yo, nghĩ đến đã thấy số phận bất công! Trần Hạo nhìn thông báo trên màn hình chung chỉ nhẹ nhàng mỉm cười.

Không có cám giác gì đặc biệt. Muốn nói có cám giác gì không, cũng chỉ là có chút bất ngờ, bất ngờ rằng anh báo Lý Chấn Quốc nạp tiền, ông ấy lại nạp vào những một trăm triệu.

Nghĩ lại cũng dễ hiểu, chưa nói đến chị gái cúa mình, chỉ sợ một trăm triệu trong mắt của Lý Chấn Quốc cũng không phải một số tiền lớn gì cho cam.

Thôi, tiền thì cũng nạp rồi, sau này chỉnh đốn app livestream này chút, không chừng còn có thế kiếm càng nhiều tiền, từ một trăm triệu biến thành hai trăm triệu nữa! Tiếp sau đó, ứng dụng live stream Đồng Thành trớ nên vô cùng nhộn nhịp.

Trên trang chủ của ứng dụng, các loại bài viết đều truyền tai nhau nhắc đến một anh nhà giàu nào đó nạp vào cả trăm triệu một lượt Hàn Tư Dư nhờ vậy mà lên như diều gặp gió, số fan trong phòng live stream của cô ta tăng lên theo từng giây từng phút. Sắp chen nhau đến không có chỗ mà thêm rồi.

Vốn dĩ ở ứng dụng live stream Đồng Thành, một trăm triệu fan được tính là streammer cấp cao rồi.

Bây giờ sao, số fan cúa Hàn Tư Dư đã gần chạm mốc năm trăm triệu.

Hàn Tư Dư vui vẻ đến nỗi ở trong phòng live stream vừa hát vừa múa vui đến phát cuồng. Anh đại Bình Phàm trong phòng live stream của mình, bây giờ đã trở thành khách hàng đầu tư lớn nhất vào ứng dụng live stream Đồng Thành, thật nở mặt nở mày quá!

“Anh Bình Phàm, anh là sinh viên khóa nào của Khoa Văn học? Xin được biết tên họ!”

“Ôi đệch, không ngờ Khoa Văn của chúng ta còn có đại gia tiêu tiên như nước thế này, thế này cũng đại gia quá rồi đấy! Anh ấy là ai vậy?” Bởi vì Trần Hạo rất sớm đã nói ở trong phòng live stream rằng bản thân học cùng khoa với Hàn Tư Dư, Khoa Văn học.

Lúc đấy còn để cho Hàn Tư Dư đoán một lúc lâu cũng không đoán ra được. Nhưng bây giờ tình huống không giống nhau.

Bình Phàm rốt cuộc là ai? Đây đã trớ thành chú đề hot đáng suy ngẫm của Khoa Văn học, thậm chí sinh viên toàn trường.

Anh khẳng định còn đang đi học, nhưng lại có tận một trăm triệu nhân dân tệ để thoải mái tiêu pha như thế, quá rộng rãi, quá xa xỉ.

“Phải rồi phải rồi, mọi người có nhớ chiếc Lamborghini trị giá mười tám triệu nhân dân tệ đậu ở cổng trường học lần trước không? Mọi người đoán xem, chiếc xe đấy liệu có phải là của Bình Phàm hay không?”

“Đúng đúng đúng, nhất định là vậy!”

“Vừa bắt đầu mọi người luôn đoán già đoán non nhưng bây giờ cơ bản có thể khẳng định, người này là sinh viên của Khoa Văn chúng ta, hơn nữa khả năng cao là sinh viên năm ba như chúng ta!”

“A a a! Rốt cuộc là ai vậy hả?” Lúc này có càng nhiều sinh viên nữ đang ở trong kí túc xá gào thét.

Những sinh viên nữ này đa phần đến từ Khoa Văn học, khoa mình từ lúc nào lại xuất hiện người giàu có như vậy? Hơn nữa không chừng là người nào trong lớp ẩn giấu thân phận, nghĩ đến thôi đã thấy phấn khích rồi! Còn có bạn nữ gọi điện cho bạn trai mình lập đi lập lại mà văn hóa gia cảnh của bạn trai, tưởng từ đó tìm ra xem bạn trai mình liệu có phái là Bình Phàm hay không! Nếu như là sự thật, vậy bản thân sau này có phải là…

Đáng tiếc chỉ là nếu như sân trường. “Vương Dương, chị Vi Vi, hai người đã nghe nói chưa? Khoa Văn học của chúng ta có một đại gia giàu kếch sù đấy!”

“Vừa mới nghe được! Thế nhưng cậu ta sẽ là ai chứ?” Giang Vi Vi cũng đang vi chuyên này mà sốt sắng.

Phải biết rằng đến bây giờ cô ta vẫn còn độc thân, nếu như có thể làm quen, thậm chỉ yêu đương trước khi tốt nghiệp, vậy thì không còn gì tốt hơn.

Vương Dương khoanh hai tay trước ngực, ra vẻ một ông cụ non phân tích: “Cái này không đễ đoán, nhưng mà đại khái có thể đoán được một chút manh mối từ nickname trên mạng cúa cậu ta, cậu ta lấy tên là Bình Phàm! Chứng tỏ cậu ta rất khiêm tốn, giả dụ chiếc xe kia đi, nếu như không phải người thích cuộc sống bình thản như anh Bình Phàm, chắc chắn sẽ nghênh ngang chạy xe trong trường, từ những manh mối này có thể khẳng định, chiếc Lamborghini đó thật sự là xe của anh Bình Phàm”

“Rất có lí anh Dương ơi! Thử hỏi toàn bộ thành phố Kim Lăng ai có thể làm ra những chuyện như vậy?”

Người kia hỏi tiếp. ‘Vương Dương cười buồn một tiếng, thở dài: “Chuyện này anh cũng không rõ lắm, thực tế, đại gia ngầm ở thành phố Kim Lăng này còn rất nhiều”

Haizzz! Nói chung biết được đại thần Bình Phàm là người của Khoa Văn học, tất cá mọi người đều khá mất bình tĩnh.

Bao gồm Mạnh Thái Như cũng không ngoại lệ.

Trần Hạo ở bên cạnh nghe thấy được, Mạnh Thái Như vậy mà lại đi lừa Hàn Tư Dư, nói rằng cô ta có quen biết anh Bình Phàm, muốn có số wechat mà ban đầu anh đã đưa cho Hàn Tư Dư.

Chuyện này thật khiến cho Trần Hạo dở khóc dở cười.

Quả nhiên, sự thật chính là trần trụi như vậy đó, có tiền thì cái gì cũng có, không có tiền thì cái gì cũng đều là rác rưới thôi! Nhưng có thể là trong lòng muốn trả thù Mạnh Thái Như.

Trần Hạo xấu xa đăng nhập vào tài khoản mới, đồng ý lời mời kết bạn của Mạnh Thái Như.

“Bạn học Bình Phàm, chào em, nghe nói em là sinh viên của khoa chúng ta, tôi là giáo viên hướng dẫn của Tư Dư, cũng là giáo viên của khoa ta, chúng ta đã gặp mặt chưa? Quỷ nghịch ngợm!” Vừa chấp nhận kết bạn,Trần Hạo đã nhận được tin nhần của Mạnh Thái Như gửi đến.

“Có gặp cô rồi”

“Thật sao! Wow wow, tôi rất ngạc nhiên đó, khụ, em là sinh viên của lớp nào vậy?”

Mạnh Thái Như: “Không không không, tôi quên mất, em không thể tùy tiện tiết lộ thân phận. Ôi, em không biết đâu, có lúc tôi nghĩ, em có phải là sinh viên của lớp mình không? Tôi chưa từng nghĩ rằng ở trong lớp của mình sẽ có sinh viên ưu tú nhường này!”

Trần Hạo: “Ờ, cô giáo Mạnh, em thấy các bạn sinh viên lớp cô đều rất xuất sắc, em chỉ là có chút tiền trong tay thôi, cũng không có nghĩa là em tài giỏi đâu!”

Việc này tuy là rất xấu xa, nhưng Trần Hạo lại nghĩ như biến thái, thế này có cảm giác kích thích rất đặc biệt .

“Thật mà, không nói dối em, lớp của chúng tôi, người quá xuất sắc thì không có, người có tiền còn khiêm tốn như em thì càng không, nghèo rớt mùng tơi thì có mấy kẻ, còn có một tên vô cùng bần tiện! Ha ha…”

“Đệch!” Trần Hạo muốn xông ra chửi cho cô ta một trận, tên bần tiện gì đó, chắc chắn là nói đến anh.

Trong mắt Mạnh Thái Như, anh không chỉ đơn giản là nghèo trên phương diện kinh tế, mà trên phương diện tinh thần cũng là một thằng nghèo, một thằng hèn, nói chung là nghèo! Nói thật thì dù giờ anh có mắng chửi cô ta thật đi nữa, nói không chừng Mạnh. Thái Như còn vui đến nổ trời cơ.

Nhưng tự ngâm lại Trần Hạo tự an ủi bản thân thôi thì quên đi, bản thân cũng không nên quá đáng quá nhỉ.

“Bốp!”

Đang chìm trong suy nghĩ, trên đầu Trần Hạo bồng ăn một cái đập.

Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài tại Hang Truyện

comments powered by Disqus