Chương 51: Lục Thần bị cánh sát bắt

In book:
Cover of Mở Mắt Thấy Thần Tài
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Lưỡng Nhĩ Tựu Thị Bồ Đề

“Trang Cường, sao các cháu quen nhau thế? Chao ôi, nhìn xem những đồ cháu mang đến này, mau ngồi đi!” Mẹ của Tô Đồng Hân tên là Vương Tuệ Mẫn.

Là phó tổng giám đốc của công ty. Cũng là một nhân vật có tiếng trên thương trường.

Đương nhiên bà ta hiểu rất rõ thực lực của nhà Trang Cường, tuy mấy hôm trước bị truyền ra tin anh ta nhân phẩm bại hoại, làm chuyện đê tiện, nhưng người trẻ tuổi mà, ai không có lúc phạm sai lầm đầu! Huống hồ, gia đình của Trang Cường bây giờ đã lấn đến chiếm lĩnh địa bàn trên phố thương mại Kim Lãng rồi. Thực lực tầng lên rất nhanh. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Nếu lần này công ty có thể có được một khoản đầu tư từ phía gia đình Trang Cường, vậy nguy cơ tài chính của công ty không phải đã được giải quyết rồi sao? Nghe câu hỏi của Vương Tuệ Mẫn, Trang Cường lạnh lùng liếc nhìn Trần Hạo: “Quen chứ, đương nhiên cháu quen cậu ta rồi! Cậu ta là người nổi tiếng ở trường đại học của Đồng Hân mà!”

Nghĩ đến mấy lần xấu hổ của mình đều bị tên Trần Hạo này nhìn thấy, đột nhiên Trang Cường thấy hận nghiến răng.

Anh ta lạnh nhạt nói một câu, sau đó ngồi xuống chiếc sofa ở chính giữa phòng.

Đương nhiên là Vương Dương đã từng nghe nhắc đến Trang Cường, hắn cười tủm tỉm gật đầu. Còn Giang Vi Vi cũng mỉm người nhã nhặn với Trang Cường, hi vọng mình có thế thu hút sự chú ý của anh ta.

Dù sao thì, anh ta có làm nhiều chuyện quá quắt hơn nữa thĩ cũng là một cậu ấm nhà giàu nổi danh của Kim Lăng. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Chẳng qua, ánh mắt của Trang Cường từ đầu chí cuối chỉ tập trung trên người Tô Đồng Hân.

Từ sau khi xảy ra chuyện đó, Trang Cường và Triệu Nhất Phàm coi như đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ rồi.

Nhưng mà, quan hệ của cha anh ta ở trên thương trường rất rộng. Vừa vặn, công ty của cha Tô Đồng Hân và công ty của cha anh ta có qua lại về lợi ích kinh tế.

Bản thân anh ta cũng từng thử hẹn Tô Đồng Hân ăn tối để bồi đắp tình cảm, nhưng đều bị Tô Đồng Hân thẳng thừng từ chối. Tô Đồng Hân trong mắt Trang Cường hoàn toàn là một nữ thần lạnh lùng. Cô luôn không thèm để mắt đển anh ta.

Nhưng tình thế hiện giờ đã khác rồi, vừa nghe tin nhà họ Tô gặp rắc rối, Trang Cường đã nổi lên âm mưu.

Dù không giúp được thì vờ làm người tốt cũng chẳng thừa.Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com

“Bác trai bác gái, chuyện là vầy, ba cháu biết chuyện của công ty nhà bác nên sai cháu đến thăm hỏi gia đình, lát nữa cháu sẽ gọi điện lại cho ba cháu, để cháu bàn với ba xem có thể giúp được gì cho nhà mình không. Hơn nữa có các bạn của Đồng Hân hôm nay đến đây đều là những người có khả năng, mọi người cũng chung sức chung lòng, cùng nghĩ cách giái quyết, không chừng có thể giúp gia định vượt qua cơn khốn khó này!” Trang Cường cười cười nói.

“Đúng đó, con xem Trang Cường hiểu lòng người biết bao, ở đây xem như cô Vương xin nhờ các cháu, mọi người ai có năng lực có thể giúp nhà cô chú móc nối một chút có được không!” Vương Tuệ Mẫn cảng nhìn Trang Cường càng thấy vững lòng.

Còn mấy việc xấu Trang Cường làm kia đã bị bà ta lờ đi, giờ phút này bả ta chỉ có một suy nghĩ, Trang Cường là con rể cúa mình thị tốt biết mấy! Nghe xong những lời này, bọn người Vương Dương đều gật đầu tán thành.

“Cậu Trang nói rất đúng! Tuy rằng chúng tôi không so được với cậu Trang, nhưng có thể giúp bao nhiêu thì giúp bấy nhiêu vậy, dù sao công ty nhà Đồng Hân cũng có sẵn nền tảng tốt, chỉ là vấn đề quay vòng vốn gặp khó khăn mà thôi!”

“Đúng đó! Mẹ tôi có một người bạn làm phó tổng giám đốc ngân hàng, không chừng có thể qua đó mượn một ít tiền!” Mọi người tức thì nhao nhao tranh luận, ai có tiền giúp tiền, ai có mối quan hệ thì gấp rút nhờ vả.

Vương Tuệ Mẫn nhìn thấy cảnh này, trong lòng vui như nở hoa. Bà ta hiếu rõ mấy người bạn học của Đồng Hân, không một ai có thân phận đơn giản cả, đều là những người có năng lực. Có điều…Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Khi Vương Tuệ Mẫn nhìn về phía thằng nhóc tên Trần Hạo kia . Chỉ thấy anh tay cầm di động đứng một góc làm bộ bận bịu tìm tòi, ra vẻ vắt óc tính toán gì cơ chứ! Vương Tuệ Mẫn thấy ghét kinh khủng.

Từ lúc nào Đồng Hân lại quen loại người như thế này? Hơn nữa cậu này lại có ý với con gái mình, chuyện này thật là còn kinh khủng, hơn cả phim kinh dị!

“Trần Hạo này, hôm nay chảu không có tiết học sao? Cô rất cảm ơn cháu đã đến đây thăm Đồng Hân, nhưng cũng không thể để lỡ việc học của cháu được, nếu bận cháu cứ về đi học đi nhé…” Vương Tuệ Mẫn cảm thấy cậu Trang hình như không ưa tên Trần Hạo này.

Lập tức có ý đuổi khéo đi chỗ khác.

Trần Hạo vừa tìm được số điện thoại của Lý Chấn Quốc, nghe được lời này thật cảm thấy có một chút bất ngờ.

Nhưng ngẫm lại cũng là điều dễ hiểu, người ta ngại bản thân đứng đây tốn chỗ, hơn nữa cũng thấy được, người ta đứng về phía của Trang Cường. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Trần Hạo không khỏi phiền lòng.

Bản thân trước kia có thể đã làm vài việc không hay ho, nhưng việc tên Trang Cường kia làm càng quá đáng mà, nhưng chỉ vì Trang Cường là cậu ấm nhà danh giá, bởi vậy việc xấu anh ta làm mọi người đều có thể xem như không xảy ra.

Nhưng bản thân anh thì không được, người ta nhìn đến mình cũng đã thấy ghê tởm!.

Tại sao chứ? Bởi vì trong mắt họ Trang Cường có tiền có quyền, anh thì vừa bần vừa nghèo chứ sao.

“Buồn cười, anh ta còn cầm điện thoại bận này bận nọ, người không biết còn tưởng rằng anh ta quan hệ rộng lắm đấy!” Tô Kì ở một bên lạnh lùng châm chọc.

“Đúng vậy đấy, lẽ nào cậu ta định đem tiền trúng số lấy ra giúp, ước chừng còn chẳng đủ một phần ngàn!”

“Tên đầu đường xó chợ nào vậy, chưa nhìn thấy bao giờ!” Nghe từng lời cười nhạo vang lên bên tai, Trần Hạo thật muổn một hơi nói ra hết thân phận thật sự của bản thân, sau đó lật bài luôn. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Nhưng Trần Hạo chẳng mấy chốc đã tỉnh táo lại. Nếu như vậy, thân phận của mình sẽ hoàn toàn phơi bày ra ngoài.

Nếu bây giờ nói hết tất cả ra, hiển nhiên sẽ không thể giống như trước đây yên lặng đi học, mà chỉ cỏ thể rời đi. Ít nhất ông già anh sẽ không yên tâm để anh một mình đến trường đi học. Cuộc sống hoàn toàn sẽ bị xáo trộn.

Cuộc sống như vậy, không phải là thứ Trần Hạo mong muốn.

Anh chỉ muốn lặng lẽ trau đồi bản thân, không thiếu tiền là được rồi.

Trần Hạo thở đài nói: “Dạ, hình như cháu còn có tiết, xin phép mọi người về trước” Trần Hạo đứng dậy đi ra phía ngoài cửa.

“Trần Hạo” Tô Đồng Hân đuổi theo phía sau.

Trong lòng cô lúc này rối ren trăm bề, đặc biệt là vừa rồi khi nghe chuyện xưa của Trần Hạo, chính cô cũng tỏ ra coi thường cậu ấy. Cô rất hối hận. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Đúng, tại sao bản thân lại không đứng ở góc độ của Trần Hạo mà suy nghĩ, nếu không vì quá túng quẩn, ai lại muốn làm vậy cơ chứ? Hơn nữa, khoảng thời gian này Trần Hạo đối xứ với mình tốt ra sao? Vừa mới nghe nói mình gặp chuyện không may, cậu ấy lập tức mua quà đến thăm hỏi mình.

Tô Đồng Hân cảm thấy đã trách nhầm Trần Hạo. “Trần Hạo, cậu giận tớ sao, vừa rồi những người đó nói xấu cậu như vậy mà tớ lại không giúp được cậu vài lời” Tô Đồng Hân cắn môi.

“Tớ không giận cậu, tớ chỉ muốn biết, có phải cậu cũng nghĩ tớ là kiểu người đó giống bọn họ, cảm thấy tớ là một kẻ vì tiền mà không có liêm sỉ không?” Trần Hạo cười nhìn Tô Đồng Hân.

“Mới rồi có một chút, nhưng bây giờ tớ không có nghĩ vậy, Trần Hạo, tóm lại, chúng ta là bạn tốt của nhau!” Tô Đồng Hân tiến đến đối diện Trần Hạo.

“Được!” Trần Hạo không nói thêm gì nữa, sau khi gật đầu liền lập tức bước đi bên ngoài khu nhà.

Trần Hạo thở một hơi thật dài, nói thật, vừa tồi anh có chút ít tổn thương, Tô Đồng Hãn cũng nghĩ anh giống như lời người khác.

Nhưng hiện giờ, trong lòng Trần Hạo có phần rối bời, tóm lại là đủ vị chua cay mặn đắng.

Nhưng anh vẫn rút điện thoại khỏi túi, nhấc máy gọi cho Lý Chấn Quốc một cuộc điện thoại.

“Cậu Trần, cậu có chuyện gì cần tôi giải quyết sao?” Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com

“Anh Chấn Quốc, có chút chuyện căn nhờ anh giúp, em nghe đâu công ty trách nhiệm hữu hạn khoa học công nghệ Phi Dương gặp chút khó khăn về kinh tế, không biết em có thể bỏ ít vốn đầu tư vào đó không?”

“Đầu tư?”

Lý Chấn Quốc trước tiên là sửng sốt, sau đó thì vô cùng mừng rỡ: “Tất nhiên có thể, chú tịch Trần còn ước gì cậu có thể làm vậy, không thành vấn đề, một chút vấn đề cũng không có! Tôi lập tức đi xử lí thủ tục giúp cậu!”

“Ừm, không cần dùng danh nghĩa cá nhân đầu tư, cứ dùng tên của tập đoàn thương mại Kim Lăng nha anh Chấn Quốc!” Trần Hạo nói thêm.

“Được được, trong vòng một giờ đồng hồ, tôi sẽ lo liệu ổn thỏa chuyện này!” Lý Chấn Quốc vui vẻ nói. Cậu Trần coi như đã tiến bộ một bước dài rồi cúp máy.

Trần Hạo chuẩn bị quay về trường học, cuộc thi sát hạch cấp bằng B2 sắp tổ chức, anh muốn đi luyện tập một chút.

Vừa đặt chân đến trường học, Dương Huy đã gọi điện tới. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com “Ha ha ha, lão Trần ơi, tin tốt, có tin vô cùng tốt đây!” Dương Huy cười to nói.

“Ồ? Chuyện gì vậy?” Trần Hạo bị thái độ hơi quá của ký túc xá trưởng dọa sợ luôn rồi.

“Là Dương Hạ, Dương Hạ với Lục Thần đánh nhau rồi, cảnh sát cũng đến đây để bắt Lục Thần luôn rồi, tóm lại là tình cảnh vô cùng nhộn nhịp! Bọn tôi chuẩn bị sang bên kí túc xá nữ hít tí drama đây!”

Dương Hạ đánh nhau với Lục Thần? Đến cảnh sát cũng tới rồi? Trần Hạo cả đầu dấu ba chấm, hai người đánh nhau thôi cũng có thể đánh đến lớn chuyện như vậy? Đi xem?Nghĩ không ra, sau khi cúp điện thoại, Trần Hạo cũng đi về phía kí túc xá nữ hóng chuyện!

Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài tại Hang Truyện

comments powered by Disqus