Chương 776: Phật giáo

Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Phong Vũ Tự Nhiên
“Ngoại thần tới đây, còn có một chuyện quan trọng.” Lại nói rồi nhìn Ninh Tương Y, “Mong ngài nán lại một chút.”
Ninh Úc vừa muốn từ chối, Ninh Tương Y lại tủm tỉm cười, “Ninh Úc, ta cũng chưa gặp gỡ cao tăng, như vậy đi, ta và tăng nhân đi ra ngoài đàm đạo, mọi người cứ tiếp tục thương thảo được chứ?”
Nghe thấy nàng muốn trò chuyện cùng Sơ Huyền đại sư, gã viên ngoại có chút bĩu môi khinh thường, Sơ Huyền đại sư là cao tăng đắc đạo, một nữ nhân mở miệng nói gặp là có thể gặp à?
Ai ngờ Sơ Huyền lại đồng ý.
“Sơ Huyền cực kỳ vinh hạnh.”
Ninh Tương Y nhìn Ninh Úc liếc mắt đưa tình, rồi cùng người của Sơ Huyền ra ngoài, Ninh Úc có chút không muốn, nhìn qua gã viên ngoại thấy sắc mặt cũng không được tốt.
“Sứ giả quý quốc còn có chuyện gì?”
Thấy Ninh Úc sắc mặt lạnh lùng, viên ngoại cũng cảm nhận được nguyên nhân là vì nữ nhân khi nãy cũng tức thì cảm thấy khó chịu tức giận theo, chỉ là ngại Ninh Úc bá khí hung bạo, không tiện thể hiện.
“Ngoại thần hi vọng, Thánh chủ Đại Dục đồng ý quy y ngã phật.”
Ninh Úc sững sờ, còn tưởng là mình nghe lầm, cái người này muốn hắn xuất gia à?
Ninh Tương Y sau khi ra ngoài cùng mấy người Sơ Huyền, đã dẫn bọn họ vào vườn hoa.
Thời tiết đầu mùa xuân, vạn vật sức sống bừng bừng, vườn hoa này thiết kế tinh diệu, có núi có nước, đình nghỉ chân mát mẻ hành lang đẹp mắt, đoạn đường bọn họ đi qua đều điêu luyện sắc sảo.
“Không biết thí chủ vì sao muốn mang đám bần tăng ra ngoài?”
Những người khác dường như cũng không biết nói tiếng Đại Dục, cả đoạn đường đều lặng im, Ninh Tương Y hì hì cười một tiếng, “Để ta đoán một chút, mọi người tới đây tuyên truyền giáo nghĩa, không chỉ muốn khiến Đại Dục có nhiều toà chùa miếu đúng không?”
Sơ Huyền sững sờ, lập tức cười nói, “ Thí chủ thật thông minh.”
Ninh Tương Y trừng mắt nhìn, “Vậy các ngươi, những cao nhân đắc đạo, thảo luận chuyện này trước mặt mọi người chẳng phải là sẽ rất xấu hổ sao, cho nên ta mới dẫn các ngươi ra, không cần cám ơn ta đâu!”
Sơ Huyền hơi kinh ngạc khi Ninh Tương Y nói như vậy, ánh mắt hắn lóe lên vẻ lo lắng, nhưng lại cực nhanh, để người bắt không được.
Ninh Tương Y cũng coi như không có phát giác hắn, tiếp tục nói.
“Ta nghe nói trong kinh Phật có thuyết ‘nam có Thất bảo, nữ có ngũ tội’. Nghe có vẻ không công bằng với nữ nhân. Xin sư phụ cho biết nữ nhân có 5 điều thiếu sót gì?”
Sơ Huyền, có vẻ hơi xao động, hắn nhíu nhíu mày, mới nhẹ nói, “Năm điều thiếu sót nhiều màu sắc, nhiều ham muốn, thường nhu nhược, hay ghen tị, nhiều phiền não. “
Ninh Tương Y mím môi cười một tiếng, “Bây giờ xem ra, phạm phải năm ngũ tội, không chỉ là nữ tử đâu, đại sư không cảm thấy, yêu cầu của các ngươi quá nhiều, đã phạm ‘Nhiều ham muốn ghen tị rồi sao?”
Nàng giọng nói lạnh dần, nghe đúng ra là cảnh cáo!
“Cho nên đại sư đừng có ý nghĩ gì với Đại Dục, kết cục của đại sư sẽ vô cùng phiền não, bởi vì ta, là hơn một phu nhân đa nghi, sẽ không để ai làm quốc gia bất ổn!”
Sơ Huyền lúc này mới giật mình, nữ nhân này không chỉ thông minh, quả thực còn có thể nhìn rõ lòng người!
Ban đầu lúc bọn họ đến, cũng không có những cái tham vọng kia, nhưng đi từ những quốc gia nghèo khó đến Đại Dục phồn hoa, bọn họ tự nhiên lại nổi lên bản tính không kiềm lại được, con người đều có các dã tâm, viên ngoại muốn được Đại Dục ủng hộ, giao lưu văn hóa, không chỉ muốn mang về kỹ thuật và báu vật, hắn còn muốn trên mảnh đất giàu có này xây thêm thật nhiều chùa chiền, Phật miếu.
Nhưng hiện tại, hắn đột nhiên có chút nghĩ mà sợ.
Viên ngoại khiến Ninh Úc bật cười một tiếng, “Tại sao bản vương gia phải quy y cửa Phật?”
Ouse lộ ra cung kính cười.
“Đại Dục Thánh Chủ có chỗ không biết, chỉ có quân chủ thờ phụng giáo nghĩa nào, thì tôn giáo đó mới có thể có được dân chúng tôn sùng, mà đạo lý Phật giáo đều dạy người khác tích đức làm việc thiện, nên có thể từ tư tưởng này làm gương cho bách tính, có thể làm tập tục văn hoá quốc gia, giảm bớt phạm tội, để bách tính càng phục tùng sự thống trị của ngài.”
Hắn sau khi nói xong, lại ngồi thẳng lên để Ninh Úc có thể nhìn thẳng ánh mắt của Ninh Úc, “Việc tốt như vậy, tại sao mà không làm?”
Ninh Úc ngón tay gõ gõ bàn, có chút trầm tư.
Viên ngoại tưởng là Ninh Úc động tâm, càng thêm vội vàng nói.
“Đến lúc đó, Đại Dục Thánh Chủ chỉ cần tỏ thái độ, khiến mọi người biết ngài thờ phụng tôn giáo này, còn nữa, Sơ Huyền đại sư sẽ ở lại Đại Dục tiếp tục tuyên truyền chân ý, để đạt mục đích này, Đại Dục Thánh Chủ cũng không cần làm gì nhiều.”
Ninh Úc có chút nhíu mày, cười.
Hắn thân là nhiếp chính vương của Đại Dục, từng cử động của đều có thể ảnh hưởng vạn người, có thể nói, một khi hắn tin phật, những quan viên kia cũng sẽ tranh nhau bắt chước, những quan viên quý tộc muốn lấy lòng cũng sẽ tranh nhau bắt chước, dân chúng bình thường cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, đối phương bàn tính thật hay, nói rằng hắn chỉ cần cho thấy lập trường, nhưng lập trường của hắn, chính là lập trường của vạn vạn người Đại Dục, mà lợi ích đạt được, là vì để bách tính dễ bị khống chế hơn à?
Viên ngoại kia còn đang khuyên nhủ.
“Nghe nói hoàng quyền đấu tranh nội bộ đấu rất nhiều, cũng thường xuyên phát sinh việc nổi loạn trong dân, đây đều là dục vọng sinh ra.
Bởi vậy thể thấy, con người muốn có thể tiêu trừ những nguy cơ tiềm ẩn bởi dục vọng chỉ cần tâm mình thanh tịnh và cái giá mà Đại Dục phải trả cho việc này chỉ xây dựng một vài ngôi chùa Phật giáo để Sơ Huyền đại sư có thể tuyên truyền Phật pháp tốt hơn … Đại Dục Thánh Chủ, người còn đang suy nghĩ chuyện gì? “
Viên ngoại nói nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng trong lòng thầm nghĩ, nếu người Đại Dục có thể bị xâm lược bằng giáo lý, nếu người Đại Dục học giáo lý ngoan ngoãn, thì những ngôi chùa miếu đó sẽ trở thành vốn liếng mà hắn có thể dùng, có thể mang về cho Đất nước bọn họ dòng lợi ích ổn định!
Ninh Úc cười lạnh.
“Cực khổ cho quý quốc hao tâm tổn trí, nhưng Đại Dục không cần.”
Viên ngoại sững sờ, không ngờ nhiếp chính vương Đại Dục có thể thẳng thừng cự tuyệt hắn.
Bởi vì muốn giao kết lợi ích không nhỏ, bọn họ cùng nhau đi tới nhiều nơi, rất nhiều quốc quân lựa chọn hợp tác cùng bọn họ, vì sao đến Đại Dục bị từ chối ngay vậy?
“Đại Dục Thánh Chủ, ngài, đây là ý gì?”
Ninh Úc nhíu mày, “Đại Dục mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an, bách tính cơm no áo ấm, không cần bản vương đốc thúc, bọn họ cũng sẽ an phận thủ thường.”
“Lời này sai rồi…” Viên ngoại gượng cười, “Dục vọng của con người là không cách nào diệt trừ tận gốc, phải biết rằng bọn họ luôn muốn nhiều hơn nữa.”
Ninh Úc lắc đầu, “Số người có lòng tham không đáy không hiếm.” Nói xong, hắn liếc nhìn viên ngoại cười nhẹ.
“Nhưng đại đa số mọi người đều thông minh, bọn họ hiểu được sống thế nào mới là tốt nhất, cho nên đám người đó, những người có dục vọng không đáy kia, sẽ không được ai trợ giúp, một mình chẳng chống vững được lâu.”
Viên ngoại có chút không cam lòng, “Ngoại thần cùng nhau đến đây, đi qua những quốc gia kia đều nguyện ý cùng hợp tác với bọn ta, những tăng nhân ở lại quốc gia đó, đều được bọn họ trọng dụng, có thể thấy được, đại đa số người cảm thấy đốc thúc bách tính là một chuyện vô cùng quan trọng.”
Ninh Úc không khỏi nhớ tới Ninh Tương Y, cười lạnh.
“Bởi vì bọn họ nghèo.”
Viên ngoại á khẩu không trả lời được.
Bởi vì bọn họ nghèo, những quốc gia không thỏa mãn được dục vọng của dân chúng, lại sợ dân chúng bạo loạn, cho nên mới ra kế sách này, Đại Dục không cần, thực tế rõ ràng cũng thấy rõ.
Thậm chí Ninh Úc xấu xa nói một câu.
“Cưỡi ngựa dọc theo đường chính, có thể nhanh chóng ra khỏi Đại Dục đến Ngọc Hành, không bằng các vị đi Ngọc Hành thử xem?”
Bạn đang đọc Kiếp này chỉ nguyện bên người Chương 776 tại hangtruyen.com
Like page, báo lỗi chương, đề xuất truyện ở đây