Chương 259: Leo lên vấn thiên đài

In book:

Sấm sét vang dội, mưa gió lạnh lẽo!

Cái thời tiết này, quái dị đến đến mức mọi người không thể không hoài nghi, tất cả đều có liên quan đến Ninh Tương Y!

Thế nhưng Ninh Tương Y đang ở chỗ nào?

Ninh Úc đã tính toán thời gian, trên mặt vẫn tỏ ra thản nhiên, nhưng trong lòng thấp thỏm… Chẳng lẽ còn có chuyện mà Hoàng tỷ không giải quyết được sao?

Ngay cả mọi người bên dưới cũng đang xì xào bàn tán, âm thanh bàn tán cộng lại càng lúc càng lớn, thậm chí còn làm lu mờ cả tiếng mưa, để Ninh Úc có thể nghe thấy rõ ràng.

Bỏ lỡ giờ lành, coi như Tả Tướng một phen sợ hãi đã không dám nói gì, thế nhưng đám đại thần cương trực công chính kia, cũng sẽ không tùy ý để Ninh Tương Y muốn làm gì thì làm.

Trừ đám người hoàng cung có cung nhân che ô bên ngoài, còn lại đại thần quần áo toàn bộ bị ướt nhẹp, nhiều quan viên, nhiều gia quyến, thần dân đang chờ ở đây, nếu Ninh Tương Y qua giờ lành vẫn không xuất hiện, không cho bọn họ một lời giải thích chính đáng, bọn họ quyết không bỏ qua! hangtruyen.com chúc bạn đọc truyện nhiều niềm vui

Lúc này mưa càng ngày càng nặng hạt, đổ xuống như trút nước! Người dân có thể chịu ở lại, nhưng còn những quan gia nữ quyền kia làm sao chịu nổi!

Thái hậu không dám nhìn Ninh Úc, cũng không dám mở miệng, liền giật giật bảo Long Quý Phi lên tiếng.

Bọn họ thì không sao, lại có cung nhân cầm ô, cho nên Long Quý Phi cũng không vội, nhưng sau khi nghĩ lại, vẫn hướng về những người xung quanh rồi hỏi.

“Khởi bẩm bệ hạ, giờ lành sắp qua, còn phải chờ đợi thêm nữa sao?”

Câu nói này, giống như nói ra nỗi lòng của tất cả những người có mặt ở đây!

Ninh Kham bị hỏi, lúc này người không ngồi trên ngai vị, mà đứng ở vấn thiên đài, vấn thiên đài người bình thường không thể đứng lâu, vì là nơi hội tụ thần thánh, Hoàng đế lúc này phải đội mưa, lần đầu tiên thấy người chật vật như vậy.

Lúc này Hoàng đến nhìn về cuối con lợi đường một chút, lại một lần nữa trầm giọng nói.

“Hãy chờ giờ lành qua đi.”

Ninh Úc nhìn Ninh Kham cảm thấy cảm kích một chút, có lẽ với hắn Ninh Kham không phải người cha tốt, nhưng đối với Ninh Tương Y, người thật sự rất quan tâm.

Lúc này, đột nhiên có người hô lên!

“Có người đến!”

Một vụ náo loạn, tất cả mọi người ngay lập tức đều nhìn về hướng cuối ngã tư đường! Quả nhiên! Có một người đang chạy tới hướng này!

Cảm giác đầu tiên của bọn họ chính là, người kia tuyệt đối không thể nào là Ninh Tương Y, có lẽ là Ninh Tương Y đã có chuyện xảy ra, nên cung nhân đến báo tin chăng?

Thế nhưng, lúc tất cả mọi người đang mong mỏi tò mò, người kia tiến. .. Càng ngày càng gần…

Nàng là…

Thái hậu đều nhô người ra xem, ở đây chỉ có Ninh Úc nhìn qua liền nhận ra nàng!

“Hoàng tỷ!”

Nói xong, hắn từ trên vấn thiên đài nhảy xuống, hướng về bóng người đang chạy đến!

Đúng thật là Ninh Tương Y!

Ninh Kham kinh ngạc! Đợi đến lúc nàng tiến gần chút nữa, Ninh Kham quả thực không thể tin vào hai mắt của mình!

Đội nghị trường đâu? Cấm quân đâu? Vương miện đầu? Triều phục đâu? ! Ninh Kham không thể tin được, Ninh Tương Y chỉ mặc quần áo bào trong, tóc tai bù xù chạy tới là sao? !

Trên tay nàng đang mang theo cái gì? Giống như là đầu người? !

Đợi Ninh Tương Y tới gần, không ít người đều khiếp sợ phát hiện ra, nàng không chỉ trang phục không chỉnh tề, trong tay đúng thật là đang cầm cái đầu người!

“Hoàng tỷ!”

Ninh Úc là người đầu tiên chạy đến bên Ninh Tương Y, thấy nàng một mình chật vật, hai mắt hắn như muốn giết người!

Cuối cùng là kẻ nào? Kẻ nào dám làm tổn thương Hoàng tỷ đến mức này! Hắn nhất định xé xác người đó!

Ninh Tương Y không có thời gian nhiều lời cùng hắn, nàng lúc này đã chạy đến dưới vấn thiên đài, phía trước là vô số dân chúng, đã chờ nàng rất lâu, còn cả Hoàng đế, thấy cảnh này trong lòng nàng có chút ấm áp.

“Đa tạ người!”

Ninh Tương Y thở hổn hển, vỗ vỗ vai Ninh Úc, “Đa tạ ngươi vì giúp ta kéo dài thời gian, đoạn đường tiếp theo, chúng ta cùng đi đi!”

Nói xong nàng đưa tay về phía Ninh Úc.

Tay của nàng liên tục run rẩy, chắc chắn là vì áp lực tạo ra, Ninh Úc trong lòng cảm nhận được liền thấy đau xót, nắm thật chặt tay của nàng, mang nàng đi tiếp hướng về vấn thiên đài.

Nàng thực sự đã đến kịp, và chỉ có một mình nàng!

Mọi người tự động mở ra một lối đi để hai người dắt tay nhau qua, Ninh Úc bên cạnh vừa đưa Ninh Tương Y đi về phía trước, vừa truyền nội lực liên tục qua lòng bàn tay, lúc này Ninh Tương Y mới cảm thấy cơn đau nhức âm ỉ giảm đi phần nào. Tinh thần cũng ổn định hơn. cảm ơn bạn đã đọc truyện tại hangtruyen.com

Bọn họ cùng nhau đạp lên nấc thang thứ nhất trong chín mươi chín nấc thang của Vấn thiên đài.

Ninh Kham cũng rất khó chịu khi nhìn thấy Ninh Tương Y như vậy, là ai? tại sao lại làm vậy? Sao có thể khiến nàng chật vật nhưng vậy? Ninh Kham không hiểu.

Thế nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn đầy quật cường, ánh mắt kiên định, cho dù toàn thân chật vật, nàng vẫn là ngôi sao sáng nhất trong đất trời này!

Nàng đã bước lên nấc thang cuối cùng, hít một hơi thật sâu, sau đó hướng đến Ninh Kham quỳ xuống.

“Phụ vương, Nhị thần tới chậm!”

“Không muộn, không muộn.” Ninh Kham lại bị cái quỳ gối nàng làm cho đau lòng, liền vội vàng đỡ lên, “Giờ lành chưa qua, tất cả đều không muộn!”

Lúc này, tất cả mọi người đều nhốn nháo chạy đến, bọn họ đều muốn nhìn một chút, hôm nay là ngày vấn thiên đài, đến cùng bọ cũng không buông tha suy nghĩ về Ninh Tương Y, coi Ninh Tương Y là đã ngược trời mà đi đến.

“Xin hỏi công chúa, đội nghi trượng của người đâu? Triều phục đâu? Vì sao lại một mình đến đây, còn tới trễ với bộ dạng này? Quả thực không ra thể thống gì!”

Một vị thanh lưu đại thần đứng dậy, hắn làm việc luôn công chính, nên cũng không sợ bị Ninh Úc trấn áp.

Ninh Tương Y buông tay Ninh Kham ra, hướng bề chiếc bàn bên trên vấn thiên, sau đó, nâng cao lên đầu người trong tay! I Hành động này dọa một đám nữ quyến hét lên sợ hãi không ngừng, nhưng là Ninh Tương Y giả vờ như nghe không được, cười một tiếng, lộ ra răng trắng như tuyết!

Lúc này trán của nàng đã không còn chảy máu, nhưng nhìn lên vẫn rất chật vật, nhưng sức mạnh trong mắt và ý chí chiến đấu bất khuất ở phía sau khiến nàng chói mắt, hoàn toàn đủ sức bỏ qua sự chật vật của nàng!

“Đây là ai?” Vị đại thần kia cau mày.

Còn Thái hậu, lúc nhìn thấy đầu của người đó sợ hãi vô cùng, nếu không nhầm thì người này chính là sát thủ số một bên cạnh người dự đoán lợi hại kia!

Ninh Tương Y một tay giơ đầu người, một tay buông lỏng, một bảng tên xích trượt rơi xuống, phần mặt dây xích là bảng tên, sau khi nhận ra, không ít người giật nảy cả mình!

Kia là bảng tên của lớp quý tộc Lâu Diệp mới có!

Ninh Tương Y lâu như vậy mới đến, là bởi vì nàng phải giết một tên gian tế Lâu Diệp sao?

Ninh Kham cũng kinh ngạc đến ngây người, tại Lâu Diệp, cấp bậc càng cao thì chất liệu mà bảng tên cũng rất khác biệt! Mà cái này một khối làm bằng bạc phủ vàng, chứng minh đối phương cấp bậc tương đương với Lâu Diệp đại tướng quân!

Đại tướng quân của Lâu Diệp lại ẩn núp ở Đại Dục?

“Y Nhi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? ! Con làm sao lại có bảng tên Lâu Diệp ? !”

Hai chữ Lâu Diệp vừa nói ra, khuôn mặt Thái hậu bị dọa đến mặt không còn chút máu! Bà tuyệt đối không ngờ rằng, cái người trợ giúp bà, là người Lâu Diệp!

Ninh Tương Y liếc Thái hậu một chút cười lạnh.

“Người này là đệ nhất cao thủ Lâu Diệp - Mây Lỗ Giấu Gỉ! Hắn cản đường muốn ám sát ta, bị ta chém đầu xuống! Cho nên, ta mới có bộ dạng chật vật như thế này và tới trễ như vậy!”

Ninh Kham nghe vậy, hai mắt sáng lên. cập nhật truyện mới tại hangtruyen.com

“Đệ nhất cao thủ sao?!”

Bạn đang đọc Kiếp này chỉ nguyện bên người Chương 259 tại hangtruyen.com

Nguồn: Truyện novel chọn lọc

comments powered by Disqus