Chương 211: Tại sao lại giết người.

Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Phong Vũ Tự Nhiên
Trong rừng Vô Vọng, Ninh Tương Y che miệng ngáp dài một cái, nghe lão đầu hái thuốc phía trước thao thao bất tuyệt giảng giải kiến thức về dược lý không ngừng mà vẫn chưa có vẻ gì là dừng lại. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com “Công tử, nếu như ta dẫn ngài đi tìm cỏ Thủy Vân, ngài thật sự sẽ đưa ta một trăm lượng sao?”
Lão đầu hái thuốc vẫn không yên tâm, lại một lần nữa lên tiếng xác nhận.
Ninh Tương Y từ trong túi áo rút ra một tờ ngân phiếu, phẩy qua phẩy lại trước mặt lão đầu: “Nhìn thấy chưa? Một trăm lượng, hàng thật giá thật! Nhanh lên!
“Vâng, vâng! Ngài đi theo ta, ta nhất định dẫn ngài đến chỗ có cỏ Thủy Vân! Chắc chắn! Ta biết nó ở đâu!”
Hắn một bên toe toét cười, một bên đắc ý ra sức tưởng tượng: “Ha ha, ngài quả thật đúng là quý nhân của ta! Chờ ta có được số tiền này, hỉ phục của con gái ta không phải là có rồi sao! Nó nói lão đầu ta không mua được váy đẹp cùng trâm cài đầu cho nó, lần này ta sẽ mua cho nó cả một giỏ to! Cho nó mỗi ngày đổi một bộ!” Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Ninh Tương Y nghe xong, không thể không phủ nhận. Mặc dù nói Đại Dục dân trí coi như cũng ở tầm cao, nhưng địa vị nữ tử vẫn rất thấp, mà nghe lão đầu này nói, có vẻ như bị vợ quản rất nghiêm khắc, cũng gọi là hiếm gặp. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Cứ như vậy, trên đường vừa đi vừa nói chuyện phiếm, ròng rã cả một ngày, mãi đến khi trời chạng vạng tối, mới đến được chỗ lão đầu hái thuốc nhìn thấy cỏ Thủy Vân lần trước. Lúc này, hai người bọn họ nấp sau một mô đất, nhìn con hổ già to lớn trước mặt. Vừa nhìn, quả thật đúng là mười phần dũng mãnh, không hổ danh là chú sơn lâm. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Lão đầu hái thuốc bị con hổ trước mắt dọa sợ, toàn thân bất động, hai mắt trợn to. Lão biết nơi này có hổ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn gần như thế. Lão vội vàng lấy trong người ra một lọ thuốc chuẩn bị từ trước, bôi lên người, cũng không quên bôi luôn cho Ninh Tương Y.
“Ta không cần, ta chỉ hỏi ông một câu, ông chắc chắn nơi đó có cỏ Thủy Vân sao?”
“Có, có, ta lần trước chính là tận mắt nhìn thấy ở chỗ đó. Chỗ đó không chỉ có cỏ Thủy Vân, mà còn có cả cỏ Hỏa Vân. Chỉ là nơi đó là địa bàn sinh sống của con hổ, cho nên cũng chỉ dám đứng từ ngoài nhìn, không dám tiến vào bên trong hái…”
Ninh Tương Y gật gật đầu. “ Vậy ông ở đây chờ ta, ta đi một lát rồi sẽ quay lại.” Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Dứt lời, nàng liền lao ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com “Này! Chờ chút!”
Lão đầu hái thuốc hô một tiếng, nhưng nàng đã nhảy ra ngoài rồi.
Thôi xong! Vị công tử này coi như xong đời rồi!
Con hổ già nhìn thấy có người xông vào địa bàn, đầu tiên là cẩn thận vẩy đuôi đi vòng quanh nàng vài bước, thấy trên người nàng ngay cả vũ khí cơ bản nhất cũng không có, liền phẫn nộ nhảy bổ về phía nàng đánh tới.
Dọa lão đầu hái thuốc sợ hãi nhắm tịt hai mắt. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Xong! Mất toi một trăm lượng rồi! Mà trẻ như vậy đã chết, thật sự đáng thương! Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Thế nhưng chỉ nghe thấy một tiếng gầm trầm đục, lão mở mắt ra, đã thấy con hổ ngã lăn quay trên mặt đất, nhưng bụng vẫn phập phồng, hẳn là đã rơi vào hôn mê. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Ninh Tương Y hướng lão nhe răng cười một tiếng. “ Còn không mau lại đây!” “Vâng, vâng, ta đến đây! Đến ngay đây!”
Lão một bên vừa chạy vừa nhìn chằm chằm con hổ không rời. Rõ ràng là vẫn đang chạy, nhưng không hiểu lão nghĩ gì, lại quay lại, nhặt vài cành cây phủ lên người con hổ. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Ninh Tương Y nhìn hành động của lão, có chút buồn cười, “Ông đang làm cái gì vậy? Sợ nó bị thợ săn phát hiện giết chết sao?” Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Lão lau mồ hôi, gương mặt già nua chất phác cười nói, “Con hổ này bản tính không xấu, chỉ cần không xâm phạm lãnh thổ của nó, nó sẽ không làm hại con người. Cũng nhờ có nó mà dược liệu xung quanh đây mới phát triển tươi tốt như vậy. Bởi vì người dám đến đây hái dược liệu rất ít, ta chính là nhờ vào nó, mới có thể kiếm được chút tiền.”
Ninh Tương Y ngẫm nhìn một lát, chậm rãi nói,” Ông có thể thả một con thỏ, bởi vì tương lai nó không có khả năng làm hại ông. Nhưng ông lại thả một con hổ, về sau nó có thể giết chết ông, đấy không phải tự mình hại mình sao?”
Lão đầu hái thuốc tươi cười nói, “Lão đầu ta dựa vào nghề hái thuốc mưu sinh, lúc trước là nhờ nó, mới có thể hái được nhiều dược liệu quý, cuộc sống cũng vì vậy mà trở nên thoải mái hơn nhiều. Về sau, có một trăm lượng công tử đưa ta, ta không hái thuốc nữa thì có thể kinh doanh nhỏ, vì thế nó không chỉ không hại ta, mà ta còn mang ơn nó nữa ấy chứ!” Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com “Nhưng những người hái thuốc khác đụng phải nó thì sao ?” Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com “Đó là một câu chuyện nhân quả khác, ta càng không thể xen vào.”
Ninh Tương Y nghe vậy, đột nhiên cảm thấy sửng sốt, có chút bất động nhìn lão đầu hái thuốc phía trước. Nhìn mái tóc hoa râm, rõ ràng rất vất vả, nhưng vẫn dựa vào chút tài mọn mà không ngừng nỗ lực, phấn đấu hết mình trong cuộc sống, nàng đột nhiên cười một tiếng.
Có lẽ ở mỗi người đều có tài hoa, chỉ là có người giỏi tổng hợp lại, phát huy toàn diện, còn có người thì không thôi. Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Nhưng những người không giỏi tổng hợp phát huy toàn diện, cuộc sống không hẳn là đã nhàm chán.
Rất nhanh, hai người bọn họ đã trông thấy một vùng lớn cỏ Hỏa Vân trước mặt. Không chỉ có cỏ Hỏa Vân mà còn có cả cỏ Thủy Vân. Xanh đỏ xen lẫn, tràn đầy sức sống ! Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Cảnh tượng kỳ lạ trước mặt khiến cho Ninh Tương Y đối với thiên nhiên thâm sâu bí hiểm càng thêm kính sợ. Trong lòng đồng thời cũng trào dâng một cảm giác dịu dàng, đây là món quà của mẹ thiên nhiên, dù chỉ là một chút xíu, cũng khiến bản thân vui sướng không thôi!
Lão đầu hái thuốc híp mắt cười lấy lòng nói. “ Công tử, dược liệu trước mặt đều là của ngài, nhưng cỏ Hỏa Vân này, rôi có thể lấy hai nhánh không?” “Vợ lão thể chất âm hàn, mắc bệnh đau lưng đã nhiều năm, cỏ Hỏa Vân này chưa được bệnh này, chỉ cần dùng là có thể khỏi. Đây chính là đồ tốt khó kiếm ! Có tiền cũng chưa chắc đã mua được!”Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com
Ninh Tương Y thấy không quan trọng, ra hiệu cứ tự nhiên, sau đó rút một trăm lượng từ trong tay áo đưa cho lão đầu hái thuốc.
Lão đầu mặt mày mừng rỡ, một tay nắm chặt tiền, một tay cẩn thận bứt hai nhánh cỏ Hỏa Vân, thầm nghĩ, hôm nay quả thật là đại thu hoạch !
Sau đó, lão lòng tràn đầy cảm kích, hướng Ninh Tương Y cáo từ, liền vội vàng xuống núi! Lão muốn đem tin tốt này nói cho thê tử và con gái!
Ninh Tương Y cười cười lắc đầu, tiếp tục hái thao dược, nàng tuy không có kiến thức nhiều về dược lý, nhưng nàng biết, thứ này, có thể trị bênh tim của Ninh Giác. Trước đó nàng cũng đã từng đi qua nhiều nơi, nhưng đều tìm không thấy. Lần này, nghe được Thu Hành Phong nói nơi đây có cỏ Hỏa Vân, nàng mới đến thử vận may.
Nhìn nhảnh cỏ xanh tươi ướt át trong tay, Ninh Tương Y nhẹ nhàng thở dài, nàng không có cách nào đáp lại tình cảm của Ninh Giác, cho nên cái này coi như là đền bù đi? Hừm … có vẻ không ổn cho lắm… Nàng xoắn xuýt.
Lúc này, một tiếng hét thảm thiết truyền đến !
Ninh Tương Y vừa nghe đã nhận ra giọng lão đầu hái thuốc vừa rồi, liền vội vàng chạy tới xem.
Vừa nhìn thấy, hai mắt nàng liền đỏ lên !Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com
Long Hàm Yến một phát giết chết lão đầu, cướp lấy cỏ Hỏa Vân trong tay lão.
Lão đầu đáng thương chết không nhắm mắt, đến lúc chết vẫn nắm chặt tờ ngân phiếu một trăm lượng trong tay, sợ nó bay mất… Đáng tiếc… Lại không thể tiêu được nữa…
“Hừ! Lão già, không biết sống chết, cho ngươi tiền ngươi còn không bán, lại muốn đòi nhiều tiền hơn nữa à ?”
Long Hàm Yến rút dao, dùng quần áo của lão lau sạch vết máu, nhìn lão, vẻ mặt khinh thường.
Nhưng nàng ta đã hiểu nhầm rồi, lão đầu không chịu bán, không phải vì muốn đòi nhiều tiền hơn, mà là vì thê tử của lão cũng cần. Chỉ tiếc, Long Hàm Yến trong lòng bừng bừng lửa giận, không chịu nghe lão nói xong.
Thu Hành Phong nhìn thấy nàng ta giết người, lần đầu tiên trong lòng sản sinh một tia tức giận!
“Con làm gì vậy, tại sao lại giết ông ta ?”
Lúc này thanh âm nặng nề tràn đầy tức giận của Ninh Tương Y cũng truyền đến.
“Ta cũng rất muốn hỏi ngươi một chút, ngươi tại sao phải giết lão?”
Bạn đang đọc truyện tại Hang Truyện. hangtruyen.com Nguồn: Group fb. Share truyện: Kiếp này chỉ nguyện bên người.
Bạn đang đọc Kiếp này chỉ nguyện bên người tại hangtruyen.com